Con người ta ... càng nghèo càng mặc cảm

Mỗi lần thấy đứa bạn bên cạnh nhấc lên chiếc IPHONE4s là mắt thằng cu tí lại liếc theo , có cái gì mà hấp dẫn nó thế ? không phải - nó đang nhòm xét những người khác nữa chứ không phải mình con nhỏ bên cạnh.


Thằng bên kế có con C7, cảm ứng tèng tèng đi - thích thật
Đứa đối diện có con TAB của SAMSUNG to lù như cái lu , Mấy đứa cứ rảnh rỗi là tụm đầu xem phim online hoặc duyệt ảnh chúng nó đi chơi .

Chẳng có thằng éo lào nghèo như thằng tèo trên mua sắm vui chấm côm !



Ngoảnh lại thằng bé nghĩ mình còn mặc rách ơi là rách đi mà thiên hạ đã có những thứ siêu xa xỉ - hê hê - mà cái Tabs 12 t thì phải - có mà thuê phòng trọ cả năm ấy chứ .

Những người nghèo thì hay mặc cảm với số phận:

+ Thằng bé hay lủi thủi ít nói chuyện với những đứa khác vì thấy hơi thiếu tự tin, cũng phải thôi , chúng nó giàu thì nói chuyện mua sắm ở parkson với minano, dùng hàng versarce hoặc larcote vân vân và ... thì sao một thằng nghèo dám xen vào .
+ Thằng bé dùng hàng bình dân thì cũng không dám đi cùng bọn có HÀNG HỌ TỐT được. nghe nó cứ đua đòi hoặc lọc cạch kiểu gì ấy ... chán ...
+ Thằng bé đi xe tàng : Cái xe hàng chục năm Dream chiến đã không còn giá trị với đời mà nó vẫn đi , ừ thì vẫn đi được ! nhưng lúc để thì xe nó nhàn hạ nhất : Khỏi cần khóa cổ , khóa mông hay khóa hông , quẳng ra chỗ kia em ạ , chị không lấy tiền của em . Hơ ! chán chưa >?

80 tuổi là giàu cháu ạ !



Ngồi ngẫm nghĩ rồi thì chán ! Nhưng chán thì giải quyết được gì ? Thôi cố lên vậy , nó tự nói với tâm hồn đang đơn côi một mình , ừ thì cố lên .



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đề nghị sử dụng từ ngữ lịch sự hoặc nhận xét sẽ không bao giờ được hiển thị